Sự tích hoa mai vàng - Tóm tắt, kể lại câu chuyện, ý nghĩa

Nguyễn Minh Khánh
tháng 1 16, 2024
Last Updated

Vào mỗi dịp Tết đến, hoa mai vàng lại nở rộ khoe sắc thắm. Thế nhưng, sự tích hoa mai vàng là câu chuyện cực kỳ cảm động giải thích nguồn gốc của loài hoa này. Tóm tắt và kể lại câu chuyện hoa mai vàng sẽ được chúng tôi gửi đến bạn đọc qua bài viết sau đây.

Tóm tắt sự tích hoa mai vàng

sự tích hoa mai vàng


Câu chuyện kể về cô bé Mai luôn hết lòng giúp đỡ người khác. Một hôm, cô đã tạt nước lên ba vị Táo quân đang đứng bếp nhằm giúp họ được mát mẻ. Vị Táo quân lớn tuổi đã giúp cô hiểu rằng họ thích hơi nóng của lửa. Kể từ đó, Táo quân và cô bé quen biết nhau.

Một lần nọ, khi được cô bé hỏi mong ước điều gì, ông Táo trả lời mong muốn được cưỡi một con cá chép bay về trời vào dịp Tết. Nhờ sự giúp đỡ của cô bé, ông Táo đã thực hiện được ước nguyện.

Cha của cô là một thợ săn dạn dày kinh nghiệm. Vì vậy, cô bé ước mơ cũng được học nghề này từ chai. Sau nhiều năm rèn luyện, cô đã bắt đầu đi săn cùng cha và nổi tiếng với khả năng săn quái vật hung dữ. Một lần, hai ca con thành công săn được quái vật đầu người mình báo. Thế nhưng, sau lần đó, sức khỏe người cha suy yếu.

Vài năm sau, trong vùng xuất hiện quái vật đầu người thân trăn. Dưới sự cầu xin giúp đỡ của dân làng, cả hai cha con đồng ý cùng nhau lên đường giết quái vật. Mặc dù hai cha con đã thành công giết quái vật nhưng cô bé Mai đã bị nó giết chết.

Từ đó, cô trở thành một huyền thoại về lòng dũng cảm và tình thương. Mỗi dịp Tết, nhờ sự cầu xin của Táo quân, cô được trời hồi sinh trở về sum họp gia đình. Sau khi gia đình mất, cô hóa thành một loại hoa đẹp tượng trưng cho ngày Tết đó là hoa Mai Vàng.

Kể lại câu chuyện

Xưa kia, trong một làng nhỏ, có một cô bé tên là Mai luôn yêu thương mọi người. Cô bé không chỉ yêu thương gia đình mình mà còn dành tình cảm cho mọi người trong xóm, kể cả ba vị Táo quân đá cần mẫn chấp lửa bếp nhà để đem lại bữa ăn cho mọi người. Một ngày nắng gắt, bé Mai thương xót ba vị Táo chịu nóng nực nên đã không ngần ngại tạt một gáo nước lên ba vị Táo quân. Tro bụi bay mịt mù, vị Táo quân lớn tuổi nhất xuất hiện, bày tỏ lòng mình:

Con gái yêu quý, con có lòng tốt nhưng chưa hiểu ý ta. Ta yêu mến hơi ấm của lửa hơn là làn nước mát. Con mà dội nước có thể khiến ta bệnh đấy.

Từ đó, cô bé không còn tạt nước nữa. Thỉnh thoảng vị Táo quân lớn tuổi nhất lại ghé chơi, trò chuyện cùng cô và chị gái. Một hôm, cô bé hỏi ông rằng ông có mong ước gì không. Ông Táo trả lời:

Ta mong chờ ngày về trời báo cáo cho thiên đình. Nếu con có thể bắt cho ta một con cá chép, ta sẽ vui vẻ cưỡi nó bay về trời đó.

Thế là cô bé liền cùng với chị đi bắt cá. Sau khi bắt được cá, họ đã đặt con nó vào bếp lửa và bé Mai nói:

Ông Táo ơi, con cá chép này chúng con xin dâng lên ông.

Như có phép màu, con cá chép biến mất ngay tức thì. Vào đúng đêm ba mươi Tết, hai chị em chứng kiến ông Táo cưỡi cá chép bay lên trời. Cha của cô bé vốn là thợ săn thú lão luyện, chỉ chuyên săn những con thú dữ,

Tuy nhiên, ông không muốn con gái mình theo cái nghề nguy hiểm này. Thế nhưng cô bé Mai lại đam mê nghề thợ săn. Cô bé đã thỉnh cầu cha dạy cho võ thuật. Mới 5 tuổi, cô đã được học đánh côn, kiếm và quyền thuật. Dù cho vóc dáng nhỏ bé, cô bé lại vô cùng nhanh nhẹn, sức mạnh của cô phải khiến cha kinh ngạc. Mãi đến bé Mai chín tuổi, cô đã xin đi săn cùng cha và đã thành công giết chết một con lợn rừng hung ác.

Khi đó, trong vùng xuất hiện một con quái vật đầu người mình báo vô cùng đáng sợ, cha cô bé đã dẫn cô đi săn nó. Mẹ và chị gái lo lắng nhưng người cha khẳng định:

Ta chỉ cho nó đi theo xem mà thôi, việc tiêu diệt quái vật là của ta, hai mẹ con đừng lo."

Cuối cùng, người cha đã giết được quái vật. Ngày hai cha con trở về, mọi người trong làng đã đem rượu thịt đến mừng. Cô gái nhỏ cũng không quên dâng lên ông Táo một con cá chép khác và cầu xin:

Chúng cháu xin dâng ông con cá chép này, mong ông sẽ thỉnh thoảng ghé chơi."

Ông Táo xuất hiện, cảm ơn cô bé và hỏi:

Cháu có sợ con quái vật không?

Cô bé trả lời:

Cháu chỉ ước được cùng cha cháu chiến đấu với nó, nhưng cha không đồng ý, 

Bỗng dưng, sức khỏe của người cha trở nên yếu ớt do một căn bệnh quái ác. Ngày qua ngày, mẹ con cô gái không ngần ngại tận tâm chăm sóc ông. Dù sức khỏe của người cha có phần hồi phục, nhưng đã không còn như xưa. Vài năm sau, tại một vùng đất xa xôi, một sinh vật kỳ lạ xuất hiện với đầu người và thân trăn, sở hữu sức mạnh phi thường, có thể siết chết một con bò chỉ trong nháy mắt và thèm khát thịt trẻ em. Dân làng liền tìm đến gia đình người thợ săn để nhờ giúp đỡ. Người cha quay về phía cô con gái và hỏi liệu cô có sẵn lòng ra tay giúp đỡ không.

Cô gái trẻ mạnh mẽ trả lời đồng ý, quyết tâm lên đường diệt quái vật. Người cha cam kết sẽ đồng hành cùng nhưng nhấn mạnh rằng lần này cô sẽ là người chiến đấu chính với con quái vật. Người mẹ và người chị không khỏi lo lắng cho bé Mai lúc này chỉ mới mười bốn tuổi. Người chị cũng lo lắng, sợ hãi về hậu quả có thể không may xảy ra khi bé Mai chiến đấu với con quái vật.

Cô gái nhỏ tự tin khẳng định rằng cô đã sẵn sàng và cô không thể từ chối lời cầu cứu của dân làng. Thế là mẹ và chị cuối cùng cũng gác lại nỗi lo và chuẩn bị mọi thứ cho chuyến đi của cô bé. Người mẹ dành tặng cho cô gái một bộ áo mới màu vàng tươi thắm để cô thêm phần tự tin khi chiến đấu.

Trước khi khởi hành, cô gái cũng nhớ bày tỏ lòng biết ơn và hứa sẽ trở về an toàn với ông Táo. Ông Táo xuất hiện và chúc phúc cho hành trình của họ.

Sau hơn một tháng gian khổ, hai cha con cuối cùng cũng tới nơi và bắt đầu cuộc tìm kiếm quái vật. Thế rồi, hai cha con tìm thấy con quái vật và trận chiến ác liệt diễn ra. Trải qua hai ngày chiến đấu cam go, người cha ngày càng suy yếu. Thế là cô Mai quyết định sử dụng chiến thuật táo bạo là găm đuôi của quái vật vào thân cây để nó không thể quăng mình được nữa.

bé mai chiến đấu với quái vật
bé mai chiến đấu với quái vật


Tin tưởng vào khả năng của con gái, người cha đồng ý với kế hoạch đó nhưng cũng nhắc nhở con gái cần phải cực kỳ thận trọng. Nhờ chiến lược thông minh và dũng cảm này, họ đã hạ được quái vật, Thế nhưng trong giây phút cuối cùng trước khi chết, quái vật đã vùng lên mạnh mẽ, quấn đuôi vào người cô bé rồi siết chặt khiến cô gái ra đi mãi mãi. Người cha đau đớn khi chứng kiến con gái yêu quý đã chết. Ông lặng lẽ ôm cô vào lòng, đối diện với nỗi mất mát to lớn không thể nào kể xiết.

Những người dân địa phương đã nhanh chóng tập trung lại khi nghe tin dữ. Họ mang xác của cô gái trẻ về quê để an táng và xây dựng một ngôi đền thờ nhỏ. Tuy nhiên, linh hồn cô gái không chấp nhận sự ra đi êm đềm như vậy. Cô biết tình thương mà gia đình và mọi người dành cho mình là vô bờ, và cô cũng muốn tiếp tục được sống bên họ. Cô cầu xin thần Linh đất hãy ban phép nhiệm màu để cô được hóa thành một chú chim lông vàng óng ánh là một loài chim mà trước giờ chưa từng được biết đến. Thế rồi, cô bay về quê hương đến nhờ cậy ông Táo:

Kính thưa ông! Cháu đã bị quái vật hại chết. Nhưng nếu cháu không còn, mẹ và chị cháu biết phải làm sao để vượt qua đây. Xin ông, khi ông lên trời vào đêm 23 tháng Chạp, hãy cầu xin trời phật cho cháu được sống lại…

Ông Táo lập tức đồng ý:

Cháu yên tâm, ông sẽ cầu xin thay cho cháu.

Chú chim vàng óng đậu xuống cạnh mẹ và chị, hót vài tiếng rồi bay đi. Đúng lúc đó, hai người mẹ mới hay tin rằng cô gái bé nhỏ đã không còn trên cõi đời này. Người mẹ đã ngã quỵ bên cạnh bếp lửa. Ông Táo đã an ủi người mẹ:

Bà hãy an lòng. Đêm nay ta sẽ thỉnh cầu trời phật cho con bà được hồi sinh.

Mẹ và con gái nghe vậy, mừng rỡ không cùng, cả hai quỳ xuống bái lạy cảm tạ ông Táo. Ông Táo rời đi vào đêm 23 và trở lại trần gian vào đêm 28, ông bảo với họ:

Trời đã xót thương bé Mai, nhưng vì bé mất đã lâu, việc hồi sinh không thể thực hiện ngay được. Trời chỉ cho phép cô bé sống lại mỗi năm chín ngày mà thôi.

Dù buồn vì thông tin đó, nhưng lòng họ cũng vui mừng vì vẫn có thể gặp lại người thân dù chỉ trong chốc lát. Người mẹ hỏi:

Ông ơi, khi nào thì con tôi có thể trở lại?

Ông Táo đáp lời:

Hai người cứ cầu nguyện, chọn ngày nào thì trời sẽ đáp ứng.

Người mẹ trả lời:

Vậy xin ông giúp con tôi trở lại ngay từ đêm nay được không?

Táo quân trả lời

Đêm nay thì chưa được, sớm nhất cũng phải từ đêm mai.

Người mẹ đồng ý. Gia đình bé thức trắng cả đêm đó, cả ngày hôm sau cũng không thể làm được gì, chỉ mong cho đêm xuống thật nhanh. Cuối cùng, bóng tối cũng buông xuống. Trong lúc họ vẫn đang lo lắng không biết mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào, thì bất ngờ nghe thấy tiếng gọi từ ngoài cửa:

Mẹ ơi! Chị ơi!

Họ vội vàng chạy ra. Quả nhiên, cô con gái nhỏ đã trở về, với chiếc áo vàng lấp lánh trong đêm. Cả ba mẹ con ôm chầm lấy nhau và khóc nức nở. Ngày hôm sau, người cha cũng trở về. Suốt quãng đường dài, nỗi nhớ thương con, lo lắng cho vợ đã khiến ông không biết nên nói gì khi về nhà. Nhưng khi ông bước chân vào nhà, bất ngờ thấy cô con gái nhỏ đang ngủ yên bên mẹ và chị, ông đã không tin vào mắt mình. Khi biết rằng cô bé đã được sống lại, ông không kiềm được nước mắt hạnh phúc và ôm lấy cô con gái bé nhỏ..

Trong không khí rộn ràng của ngày Xuân, một nàng Mai nhỏ bé đã dành trọn vẹn chín ngày Tết bên cạnh gia đình thân yêu. Cô ấy luôn sẵn sàng chia sẻ mọi công việc nhà cho cha mẹ và người chị. Tuy nhiên, người nhà của cô đã không muốn để cô bé làm bất cứ việc gì. Họ muốn dành thời gian này để gắn kết tình cảm, bù đắp cho những khoảng thời gian xa cách sẽ phải trải qua trong năm. Khi đêm cuối cùng đến, bé gái gửi lời tạm biệt đến người thân. Thế rồi, hình bóng của cô dần dần tan biến như sương mai. Gia đình đau đáu nhớ thương, nhưng vẫn ôm lấy niềm hy vọng cho sự trở lại của nàng vào dịp Tết năm sau.

Và thật sự, như một lời hẹn ước không bao giờ phai, cô bé trong chiếc áo vàng rực rỡ lại về sum họp cùng mái ấm gia đình mỗi dịp Tết đến. Đến khi cha mẹ và chị mãi mãi ra đi, nàng Mai cũng không trở lại nữa. Nàng biến thành một cây hoa đặc biệt mọc tại ngôi đền mà dân làng đã xây cho cô. Điểm đặc biệt của loài hoa này là xanh tốt quanh năm. Thế nhưng cứ đến Tết, nó lại khoe sắc vàng rực rỡ, như là hình ảnh của cô bé Mai mặc áo vàng lên đường đi giết quái vật ngày xưa.

Loài hoa kỳ diệu ấy được biết đến với cái tên là hoa Mai Vàng, biểu tượng của ngày Tết ở miền Trung và Nam Bộ. Khi Tết đến, mọi nhà thường sắm một nhành mai vàng đặt trên bàn thờ tổ tiên, vừa làm đẹp cho ngôi nhà, vừa mang đến niềm vui của mùa Xuân, vừa có sức mạnh tâm linh giúp xua đuổi tà ma, mang lại bình an cho cả năm mới.

Ý nghĩa

Câu chuyện trên mang ý nghĩa về sức mạnh của tình thương, lòng dũng cảm. Ngoài ra, câu chuyện đã giải thích về nguồn gốc hoa Mai nở vào dịp tết, phong tục dâng hoa Mai của người Việt. Ngoài ra, câu chuyện còn chứa đựng những bài học quý giá như sau:

Cô bé Mai luôn hết lòng giúp đỡ người khác bất kể hoàn cảnh ra sao. Tình thương của cô đã làm lay động trái tim các vị Táo quân và được Trời hồi sinh để sum họp cùng gia đình vào dịp Tết.

Bên cạnh đó, câu chuyện miêu tả hành trình trưởng thành của cô bé Mai từ một đứa trẻ hiền lành thành một người có ý chí và nghị lực mạnh mẽ, dám đương đầu với những nguy hiểm để bảo vệ gia đình và làng xóm. Cuộc chiến với quái vật đầu người mình báo đã cho thấy sự can đảm của Mai.

Nhờ sức mạnh tinh thần đó, khi mất đi, Mai trở thành biểu tượng của lòng dũng cảm, tình thương và hi vọng. Đây đều là những giá trị tâm linh cao đẹp mà mọi người cần noi theo.

TrendingTrang chủ